Tác giả: admin

  • Cả họ vỡ òa đón cháu đích tôn sau 10 năm hi;/ếm m//uộn, nhưng ông nội vừa nhìn mặt đứa b;é liền hoả;ng s/ợ

    Cả họ vỡ òa đón cháu đích tôn sau 10 năm hi;/ếm m//uộn, nhưng ông nội vừa nhìn mặt đứa b;é liền hoả;ng s/ợ

    Cả họ vỡ òa đón cháu đích tôn sau 10 năm hi;/ếm m//uộn, nhưng ông nội vừa nhìn mặt đứa b;é liền hoả;ng s/ợ

    Gia đình ông Phát là dòng họ lớn có truyền thống ba đời làm nghề y, sống theo nề nếp gia phong nghiêm ngặt. Niềm tự hào của ông chính là người con trai trưởng – anh Cường – người duy nhất gánh vác dòng họ sau này. Nhưng bi kịch bắt đầu khi Cường cưới vợ suốt 10 năm vẫn chưa có con.

    Cả họ sốt ruột. Lời ra tiếng vào. Mỗi dịp giỗ họ, bà con lại lén xì xào:

    “Con dâu học cao mà không biết sinh là vô phúc đó…”

    Anh Cường và vợ lặng lẽ chạy chữa khắp nơi, từ Đông y, Tây y cho đến tín ngưỡng. Năm thứ 9, họ gần như buông xuôi, định làm đơn xin con nuôi thì… phép màu xảy ra.

    Chị Thảo – vợ anh Cường – báo tin mang thai.
    Cả nhà vỡ òa trong hạnh phúc. Ông Phát mừng đến mức khấn vái tổ tiên mỗi sáng. Ông đặt tên cháu nội từ tháng thứ 7, mời thầy đặt số tử vi, chuẩn bị cả phòng riêng theo hướng phong thủy.

    Ngày chị Thảo sinh, ông thuê xe từ quê lên thành phố, mang theo tráp đỏ, vòng vàng, và cả tấm hình thờ tổ tiên để “đứa bé vừa chào đời đã thấy gốc rễ mình”.

    Tại bệnh viện, cả họ đứng đợi bên ngoài phòng sinh. Khi y tá bế đứa bé ra, ai cũng xuýt xoa khen cậu bé trắng trẻo, kháu khỉnh.

    Riêng ông Phát, vừa nhìn mặt đứa trẻ, sắc mặt ông chuyển ngay. Từ rạng rỡ sang tái nhợt. Mắt ông dán vào đôi mắt sâu và sống mũi thẳng băng kia… một khuôn mặt ông không thể nào quên.

    Ông lùi lại một bước, quay người, không chào hỏi ai, bắt taxi về quê ngay trong đêm. Mặc cho người nhà gọi điện, ông tắt máy. Không một lời giải thích.

    Hai hôm sau, trong bữa cơm gia đình, người em gái ông Phát khẽ thì thầm với chị Thảo:

    “Anh Hai nói… thằng bé đó giống y hệt Phong – đứa em họ từng ở nhờ nhà mình năm xưa.”

    Phong – người con nuôi họ hàng xa, được đưa về sống cùng nhà ông Phát 15 năm trước, rồi bị đuổi đi trong lặng lẽ sau một đêm ông bắt gặp ánh mắt cậu nhìn Thảo – khi ấy mới là bạn gái của Cường.

    Chẳng ai biết chuyện gì thật sự xảy ra đêm đó. Phong biến mất. Không liên lạc. Không ai dám nhắc lại.

    Nhưng giờ đây, đứa bé có đôi mắt giống hệt cậu ta – khiến cả họ sôi sục.

    Một tuần sau, chị Thảo họp mặt đại gia đình và… thẳng thắn thừa nhận:

    “Vâng, đứa bé không phải con anh Cường. Nhưng chúng tôi đồng thuận. Chúng tôi chọn làm điều này để giữ lấy một mái ấm.”

    Toàn họ nín lặng.

    Chị kể:

    “Chúng tôi đã tuyệt vọng. Bác sĩ nói anh Cường không thể có con. Tôi từng nghĩ sẽ ly hôn. Nhưng anh ấy nói: ‘Nếu em muốn có con, anh chấp nhận. Miễn người đó là người em tin được.’

    Người chị chọn… là Phong. Người từng yêu thầm cô năm xưa, người đã rời đi chỉ vì không muốn phá vỡ tương lai của cô và Cường. Năm ngoái, khi gặp lại trong một chuyến công tác, Thảo đã hỏi một điều không ai dám hỏi…

    Ông Phát không đến thăm cháu. Dòng họ chia phe:

    Một bên lên án việc “đạp đổ truyền thống”.

    Một bên ủng hộ tình yêu và sự vị tha của Cường.

    Còn bé trai vẫn lớn lên trong vòng tay bố mẹ – những người không chọn máu mủ để làm nền tảng, mà chọn sự hy sinh và thấu hiểu để nuôi dạy một đứa trẻ bằng cả trái tim.

  • Ngày tôi viết đơn ly hôn, chồng cũ n::ém 5 tỷ trước mặt và bắt tôi chọn: “Tiền hay Con?

    Ngày tôi viết đơn ly hôn, chồng cũ n::ém 5 tỷ trước mặt và bắt tôi chọn: “Tiền hay Con?

    Tôi tên Thanh. Mười năm trước, tôi từng là vợ của Quân – một doanh nhân bất động sản có tiếng ở đất Sài thành. Cuộc hôn nhân của chúng tôi được người ngoài ví như “trai tài gái sắc”, nhưng bên trong lại mục rỗng như một thân cây bị mối ăn.

    Khi tôi sinh bé Tôm được 2 tuổi, Quân bắt đầu công khai những mối quan hệ ngoài luồng. Anh cho rằng đàn ông có tiền thì có quyền hưởng thụ, còn tôi – một bà nội trợ lui về hậu phương – chỉ cần ngoan ngoãn chăm con là đủ.

    Nhưng sức chịu đựng của con người có giới hạn. Đêm đó, tôi bắt gặp anh đưa nhân tình về tận cổng nhà. Sự sụp đổ không ồn ào, tôi chỉ lặng lẽ đặt tờ đơn ly hôn lên bàn.

    Quân nhìn tờ đơn, nhếch mép cười, ánh mắt sắc lạnh như dao cạo: – “Cô muốn đi? Được thôi. Nhưng tôi là dân kinh doanh, mọi thứ phải sòng phẳng.”

    Anh ta đẩy về phía tôi hai tờ giấy. – “Một là tờ séc 5 tỷ đồng – một nửa tài sản hiện mặt của tôi. Hai là quyền nuôi thằng Tôm. Cô chỉ được chọn một. Nếu chọn con, cô sẽ ra đi tay trắng, một xu cũng không có.”

    Tôi nhìn người đàn ông mình từng đầu ấp tay gối, cảm thấy sống lưng lạnh toát. Anh ta đang dùng chính đứa con ruột thịt của mình để mặc cả, để dồn tôi vào đường cùng, để xem tôi – một người đàn bà không nghề nghiệp

    – “Tại sao anh có thể tàn nhẫn với con như vậy?” – Tôi run rẩy hỏi. – “Vì tôi không muốn chia tiền cho người lạ. Còn thằng bé, nếu cô không nuôi nổi thì để lại đây, tôi thuê vú em. Nhưng cô sẽ mất quyền làm mẹ.”

    Không cần đến một giây suy nghĩ, tôi xé nát tờ séc 5 tỷ trước mặt anh ta. – “Tôi chọn con. Tiền của anh, giữ lấy mà mua vui cho thiên hạ.”

    Quân cười lớn, tiếng cười đầy sự mỉa mai: – “Được, có khí phách. Để tôi xem cô ôm cái cục nợ ấy sống được bao lâu. Đừng quay lại đây ăn xin.”

    Tôi bế Tôm, khi ấy đang ngủ say, bước ra khỏi căn biệt thự lộng lẫy giữa đêm mưa tầm tã. Tài sản duy nhất tôi mang theo là đứa con và lòng tự trọng của một người mẹ.

    Chương 2: Mười năm tôi luyện

    Những năm đầu tiên là địa ngục. Từ một phu nhân sống trong nhung lụa, tôi phải làm đủ nghề: rửa bát thuê, bán hàng online, rồi đi học lại nghiệp vụ kế toán vào ban đêm.

    Có những đêm Tôm sốt cao, trong túi tôi chỉ còn đúng 50 nghìn đồng, không đủ tiền taxi đưa con đi viện, tôi phải cõng con chạy bộ dưới mưa, nước mắt hòa cùng nước mưa mặn chát. Lúc ấy, tôi hận Quân thấu xương tủy.

    Nhưng Tôm càng lớn càng hiểu chuyện. Thằng bé chưa bao giờ đòi hỏi đồ chơi đắt tiền. 7 tuổi, Tôm đã biết nấu cơm đợi mẹ về. 10 tuổi, Tôm đạt giải Nhất toán thành phố.

    – “Mẹ ơi, sau này con sẽ làm giám đốc, con sẽ xây nhà to cho mẹ, mẹ không phải khóc nữa.” – Câu nói ngây ngô của con năm nào là động lực để tôi cắn răng bước tiếp.

    Tôi điên cuồng làm việc. Từ nhân viên kế toán quèn, tôi leo lên trưởng phòng, rồi Giám đốc tài chính cho một tập đoàn đa quốc gia. Căn hộ chung cư cao cấp ven sông Sài Gòn hiện tại chính là mồ hôi và nước mắt của hai mẹ con tôi suốt một thập kỷ.

    Chương 3: Cuộc gặp gỡ định mệnh

    Hôm nay là ngày Tôm – giờ đã là chàng trai 12 tuổi cao lớn, đĩnh đạc – đại diện trường tham gia cuộc thi Lập trình Robot Quốc tế.

    Hội trường lộng lẫy ánh đèn. Khi cái tên “Nguyễn Hoàng Tuấn” (tên thật của Tôm) được xướng lên cho giải Vàng, tôi vỡ òa hạnh phúc.

    – “Chúc mừng chị, con trai giỏi quá.”

    Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau khiến tôi khựng lại. Tôi quay đầu. Là Quân.

    10 năm không gặp, Quân già đi trông thấy. Tóc đã điểm bạc, ánh mắt không còn vẻ ngạo nghễ năm xưa mà hằn lên sự mệt mỏi. Nghe nói công ty của anh ta phá sản 2 năm trước do thua lỗ, vợ sau cũng ôm tiền bỏ đi.

    Quân nhìn tôi, sững sờ trước vẻ mặn mà, sang trọng của người vợ cũ. Nhưng khi ánh mắt anh ta chạm vào Tôm đang cầm cúp đi xuống, anh ta như chết lặng. Thằng bé giống Quân như hai giọt nước thời trẻ, nhưng ánh mắt nó sáng và cương nghị hơn cha nó gấp ngàn lần.

    – “Đó là… thằng Tôm sao?” – Giọng Quân lạc đi. – “Đúng. Là đứa con mà 10 năm trước anh coi là ‘cục nợ’ đấy.” – Tôi bình thản đáp.

    Quân run rẩy bước tới. Anh ta nhìn bộ vest lịch lãm trên người con, nhìn chiếc cúp vàng danh giá, rồi nhìn sang tôi. Sự hối hận trào dâng trong đáy mắt đục ngầu.

    – “Thanh… Anh sai rồi. Cho anh nhận lại con được không? Anh… anh cô đơn quá.”

    Lúc này, cô bồ trẻ đi cùng Quân (có lẽ là người tình mới nhất) bĩu môi: – “Anh nhận nó về làm gì? Lại tốn tiền nuôi à?”

    Tôm đi tới bên cạnh tôi. Thằng bé cao gần bằng bố nó, ánh mắt lạnh lùng quét qua hai người bọn họ.

    – “Chú là ai?” – Tôm hỏi, giọng trầm ổn.

    Quân sững người: – “Tôm, là bố đây. Bố là Quân…”

    Tôm nhếch mép cười – một nụ cười bản lĩnh mà tôi chưa từng dạy con, có lẽ đó là sự trưởng thành từ gian khó. – “Xin lỗi chú. Trong giấy khai sinh và trong trí nhớ của cháu, bố cháu đã ‘chết’ từ 10 năm trước rồi. Ngày mẹ cháu cõng cháu đi viện giữa đêm mưa, chú ở đâu? Ngày mẹ cháu nhịn ăn để đóng tiền học cho cháu, chú đang ở đâu?”

    Quân há miệng, nhưng không thốt nên lời. Nước mắt ông ta bắt đầu rơi.

    – “Nhưng… bố là người sinh ra con…” – Quân cố vớt vát.

    Tôi đặt tay lên vai con trai, nhìn thẳng vào Quân, dõng dạc từng chữ: – “Anh Quân này. 10 năm trước anh bắt tôi chọn: Tiền hoặc Con. Anh nói tôi ngu ngốc khi chọn ‘cục nợ’. Giờ anh mở to mắt ra mà nhìn. Tài sản lớn nhất đời người, tôi đã giữ được rồi. Còn anh, ôm đống tiền năm xưa của anh, giờ anh còn lại gì? Một con số 0 tròn trĩnh.”

    Nói rồi, tôi nắm tay Tôm quay lưng bước đi.

    – “Mẹ, mình đi ăn mừng thôi. Con không muốn lãng phí thời gian với người lạ.” – Tôm nói lớn, đủ để người đàn ông phía sau nghe thấy.

    Chúng tôi bước ra khỏi hội trường, ánh nắng rực rỡ chiếu rọi. Tôi biết Quân vẫn đứng đó, chôn chân trong sự ân hận muộn màng. Anh ta đã thắng một ván bài ly hôn năm xưa, nhưng anh ta đã thua trắng cả cuộc đời.

    Tôi siết chặt tay con trai. Hạnh phúc không phải là bạn nắm trong tay bao nhiêu tiền, mà là khi về già, bạn có một bàn tay tin cậy để nắm lấy hay không.

  • Cả làng Thọ Vực mấy tuần nay không ngủ nổi. Chỉ trong nửa tháng, ba người con trai của bà Lựu – vốn là gia đình hiền lành nhất xóm

    Cả làng Thọ Vực mấy tuần nay không ngủ nổi. Chỉ trong nửa tháng, ba người con trai của bà Lựu – vốn là gia đình hiền lành nhất xóm

    Cả làng Thọ Vực mấy tuần nay không ngủ nổi. Chỉ trong nửa tháng, ba người con trai của bà Lựu – vốn là gia đình hiền lành nhất xóm – lần lượt ngã bệnh, mỗi người đều ra đi đúng 5 giờ sáng, không lệch một phút.

    Điều kỳ lạ là cả ba trước khi mất đều không sốt, không đau, không dấu hiệu bệnh tật. Chỉ đến tối hôm trước, họ than lạnh sống lưng, răng va lập cập, rồi thiếp đi… và không bao giờ tỉnh lại.

    Cả làng rợn người.

    Nhưng đến đứa cuối cùng, cậu út tên Tân – mới 19 tuổi – thì câu chuyện đẩy lên kinh hoàng.

    Tối đó, Tân vẫn còn ngồi ăn cơm với mẹ. Gần nửa đêm, cậu nói lạnh, xin đi ngủ. 4h40 sáng, bà Lựu giật mình nghe tiếng cửa mở nhẹ. Bà chạy ra thì thấy Tân đang đứng giữa sân, mắt nhắm nghiền, như bị ai đó dắt đi.

    Bà gọi không thưa.

    5h đúng, Tân khụy xuống.

    Khi mọi người lo khâm liệm, chuẩn bị làm tang lễ, thì ông thầy trong họ bỗng hét lớn:

    “Dừng tay! Ngón út của thằng bé… có cái gì đó!”

    Mọi người xô lại.

    Và rồi đứng tim.

    Trên ngón út bàn tay phải của Tân có một sợi chỉ đỏ mảnh như tơ nhện, quấn 7 vòng, siết chặt đến mức thịt bầm tím, nhưng điều khiến ai cũng nổi da gà chính là:

    Ở đầu sợi chỉ là một chiếc nhẫn nhỏ xíu… như nhẫn cưới, nhưng khắc rõ tên “Lựu”.
    Bà Lựu ngã quỵ, úp mặt xuống đất, gào lên:

    “Không… không thể nào… Tôi chưa từng đeo nhẫn này!”

    Ông thầy tái mét, lùi hẳn về phía sau. Giọng run như đánh trống:

    “Đây… đây là ấn chỉ trùng tang. Ai bị buộc chỉ này tức là bị người dưới âm gọi đi làm ‘phu theo’. Mà cái tên khắc trên nhẫn… chính là người đã ký mạng.”

    Mọi người quay sang nhìn bà Lựu, còn chưa hiểu thầy nói gì.

    Thầy nấc lên:

    “Nhẫn này… là nhẫn của người chết non, dùng để tìm người mang họ nhà mình thay mạng.
    Ai ký vào – dù vô tình hay bị ai đó lừa – đều phải trả đủ… ba mạng nam giới!”

    Mặt bà Lựu trắng bệch như tờ giấy. Môi bà run lên như người bị gió độc:

    “Tôi… tôi đâu ký gì… trừ khi…”

    Bà ôm đầu, bật khóc như hóa điên.

    “Trừ khi… cái hôm tôi dựng lại bàn thờ cụ cố… tôi đã nhặt chiếc nhẫn này dưới gốc cau… tưởng là đồ chơi… rồi để lên bát hương…”

    Thầy nhìn bà, giọng nghiêm lại:

    “Chính đêm đó bà đã ‘nhận’ ấn.
    Và ấn phải trả đủ ba mạng đinh trong nhà.”

    Cả họ lặng người.

    Nhưng twist cuối cùng nằm ở điều mà người con trai cả – đã mất 14 ngày trước – để lại trong điện thoại. Khi mở tin nhắn nháp của anh, họ thấy một dòng đáng sợ:

    “Đêm nay có người nắm tay em út. Mẹ, đừng để họ dắt nó đi.”
    Và bên dưới… là một bức ảnh mờ chụp lúc 3 giờ sáng:
    Một bàn tay đàn bà khẳng khiu, móng dài đen sì, đang nắm ngón út của Tân, kéo ra cửa…

  • Đ:à:n ông th:ích QH với phụ nữ béo hay mảnh mai? 3 người trong cuộc chia sẻ thật lòng

    Đ:à:n ông th:ích QH với phụ nữ béo hay mảnh mai? 3 người trong cuộc chia sẻ thật lòng

    Bạn có biết đàn ông thích hẹn hò, yêu đương với phụ nữ béo hay mảnh mai hay không?

     

    Tranh luận về sở thích của đàn ông đối với phụ nữ có thân hình béo hay mảnh mai đã và đang diễn ra sôi nổi. Điều này phụ thuộc vào quan niệm thẩm mỹ và ưa thích cá nhân của từng người. Hãy cùng tìm hiểu ý kiến của ba người đàn ông sau đây!

    Anh An, 25 tuổi: “Tôi thích vẻ đẹp đầy đặn, người phụ nữ béo khỏe càng đẹp và đáng yêu, may mắn là vợ tôi không quá béo.”

    Vóc dáng của vợ tôi được miêu tả là mập, đúng như vậy, mỗi phần cơ thể cô ấy đều có một lượng mỡ và cân nặng phù hợp. Điều này hoàn toàn khớp với gu thẩm mỹ của tôi và sở thích của nhiều người đàn ông khác về phụ nữ.

    Phụ nữ có vóc dáng béo thường chọn quần áo hàng ngày đơn giản, rộng rãi để che giấu khuyết điểm và tôn vinh dáng người. Tôi chỉ thích những phụ nữ có hình dáng tròn trịa và mập mạp, che đi những khuyết điểm và làm cho họ trông đẹp, quyến rũ và thu hút mắt.

    dan-ong-thich-phu-nu-beo-hay-gay

    Anh Bình, 30 tuổi: “Phụ nữ béo là một tướng người phú quý trong truyền thuyết.”

    Bên cạnh đó, tôi thường nghe nói rằng phụ nữ có vóc dáng béo thường thể hiện sự thịnh vượng. Mặc dù không có cơ sở khoa học chứng minh điều này, tôi vẫn tin rằng điều đó mang tính tích cực.

    Khi đưa vợ đi chơi vào ngày thường, tôi cảm thấy tự tin vì điều đó cho thấy tôi có khả năng tài chính đủ để đáp ứng nhu cầu của vợ tôi. Nếu không, cô ấy không thể có vóc dáng béo như vậy.

    Vợ tôi là người rất giỏi nấu ăn và rất kỹ tính về ẩm thực. Từ khi chúng tôi kết hôn, tôi may mắn được thưởng thức những món ngon do cô ấy nấu, dù trước đây tôi chưa từng nghe hay thấy về những món đó. Chính nhờ điều đó, tôi cũng đã béo lên và trông khỏe mạnh hơn. Trước đây, tôi có vẻ gầy gò và hơi suy dinh dưỡng, nhưng từ khi có vợ chăm sóc, sức khỏe của tôi đã được cải thiện đáng kể.

    phu-nu-gay-1-ngoisaovn-w591-h467

    Anh Cường, 35 tuổi: “Tôi kết hôn với vợ đã nhiều năm, vợ tôi thuộc tuýp người mập nên tôi cũng có chút mặc cảm.”

    Tuy nhiên, phụ nữ có vóc dáng mập không dễ bị lạnh và họ cũng không cần nhiều quần áo trong mùa đông. Điều này cho thấy phụ nữ mập có lợi thế hơn so với phụ nữ gầy trong mùa đông. Có thể do lượng mỡ dưới da khá dày, chúng có khả năng giữ ấm cho cơ thể và ngay cả khi tôi trì hoãn ăn uống, vợ tôi vẫn chịu đói tốt hơn.

    Vợ tôi không chỉ có khả năng chống lạnh mạnh mẽ, mà chúng tôi còn thân thiết và gần gũi với nhau. Dù là ngày hay đêm, chúng tôi luôn đi cùng nhau dưới một mái nhà hoặc nắm tay nhau khi khám phá khắp nơi. Vợ tôi như một nguồn nhiệt di động, và sức nóng từ cô ấy dường như liên tục truyền đến tôi, làm cho tôi cảm thấy ấm áp và thoải mái hơn.

    Tóm lại, phụ nữ có vóc dáng mập cũng có những ưu điểm riêng của họ và không ít đàn ông thích phụ nữ hơi béo một chút.

  • Mẹ chồng giúp chăm cháu suốt 8 năm, tiêu hết tiền lương hưu, thấy “danh bạ điện thoại” của con dâu, bà lập tức về quê

    Mẹ chồng giúp chăm cháu suốt 8 năm, tiêu hết tiền lương hưu, thấy “danh bạ điện thoại” của con dâu, bà lập tức về quê

    Bà Lan, 65 tuổi, quê ở một làng nhỏ ven sông Hồng, Bắc Ninh. Năm 57 tuổi bà nghỉ hưu với lương 8 triệu đồng mỗi tháng – số tiền mà hồi đó bà và ông nhà tính sẽ dành đi chùa Hương, đi Đà Lạt, rồi về nuôi mấy con gà, sống chậm cho hết phần đời còn lại.

    Thế mà một buổi chiều cuối năm 2017, con trai cả – anh Hải – gọi điện từ Sài Gòn: “Mẹ ơi, vợ con mới sinh thằng Bin, hai vợ chồng đi làm không ai trông con đây? Mẹ lên giúp con vài năm thôi, khi thằng cu vào lớp Một mẹ về.”

    Ông nhà bà nghe xong chỉ nói một câu: “Thôi bà đi đi, ông ở nhà được. Cháu đích tôn, không giúp thì ai giúp.”

    Bà khóc, nhưng vẫn xách vali lên tàu thống nhất vào Nam.

    Ngày đầu tiên đến nhà, chị Hạnh – con dâu – cười ngọt: “Mẹ lên rồi con mừng quá! Phòng con dọn sẵn cho mẹ đây ạ.” Nghe tiếng “mẹ” ngọt lịm ấy, bà Lan nghĩ bụng: “Con bé này được, chắc mình ở đây cũng vui.”

    Thế là tám năm trôi qua như một cái chớp mắt.

    Bà dậy lúc 5 giờ sáng nấu phở, gói bánh, giặt đồ cho cháu, chiều đón cháu tan học, tối nấu cơm, rửa bát, lau nhà. Tiền lương hưu 8 triệu bà đổ hết vào tủ lạnh nhà con: mua sữa ngoại cho cháu, mua thịt bò Úc cho con dâu tẩm bổ, mua quần áo mới cho con trai. Chị Hạnh có đưa tiền chợ, bà gạo, bà đều xua tay: “Mẹ để dành tiền này cũng là để lại cho các con, mẹ tiêu trước cũng được.”

    Cuối tuần bà nấu mâm cơm thật to mời bố mẹ đẻ chị Hạnh từ Long An lên chơi. Bố chị Hạnh bị tai biến nằm một chỗ, mẹ thì bán vé số, nhà khó. Bà Lan mua quà, mua trái cây, mua cả con gà sống về làm sạch rồi nấu cháo cho ông thông gia ăn.

    Trong mâm cơm hôm ấy, mẹ chị Hạnh cười: “Trời ơi chị Lan chăm cháu nhà tôi còn hơn osin năm sao!” Chị Hạnh tiếp lời ngay: “Mẹ chồng con đúng là osin không lương ấy mẹ ạ. Lương hưu 8 triệu mẹ chồng con đổ hết vào nhà con, ngày nào cũng dọn dẹp nấu nướng. Từ ngày có mẹ chồng, con đúng là trúng số!”

    Bà Lan đang gắp miếng cánh gà cho ông thông gia thì khựng lại. Câu nói của con dâu như nhát dao cứa vào tim. Bà cười gượng, nhưng trong lòng nghẹn đắng: “Mình làm vì tình thương, chứ có phải đi làm thuê đâu mà bảo osin?”

    Tối đó, bà rửa cả núi bát đĩa một mình. Chị Hạnh ngồi ngoài phòng khách cười nói rôm rả với bố mẹ ruột, rồi còn dúi cho mẹ đẻ cả túi sầu riêng bà vừa đi Big C xếp hàng mua (bà định để một nửa cho cháu ăn). Bà đứng trong bếp, tay ngâm nước rửa bát đến nhăn nheo, nghe tiếng cười ngoài kia mà nước mắt rơi xuống cái chậu nhôm.

    Nhưng bà vẫn cắn răng ở lại.

    Năm nào bà cũng định về khi thằng Bin vào lớp Một, rồi lớp Hai, rồi lớp Ba… Chị Hạnh thăng chức, bận bịu, năn nỉ: “Mẹ ở thêm chút nữa thôi, con không gửi cháu ngoài được, sợ lây bệnh.” Bà gọi về cho ông nhà, ông chỉ thở dài: “Thôi bà ở đó, ông khỏe.”

    Thế là ông bà chỉ gặp nhau vào dịp Tết, mỗi lần ông vào thăm vợ được đúng ba ngày.

    Rồi một tối thứ Sáu tháng Mười vừa rồi, điện thoại bà Lan bị rơi xuống đất vỡ màn hình. Anh Hải nói: “Cuối tuần mẹ không đi đâu, để con mang ra tiệm sửa cho.” Sáng hôm sau tiệm gọi bảo chiều mới xong, bà sốt ruột muốn gọi cho ông nhà hỏi thuốc huyết áp hết chưa, bèn mượn máy chị Hạnh.

    Bà mở danh bạ tìm số ông nhà (bố chồng chị Hạnh”), tiện tay lướt lên trên một chút.

    Và bà chết lặng.

    Số điện thoại của chính bà được lưu là: “Bà Lan”.

    Không phải “Mẹ chồng”, không phải “Mẹ”, không phải “Bà Nội”. Chỉ vỏn vẹn: “Bà Lan”.

    Tay bà run run, tim đập thình thịch như muốn vỡ ra. Tám năm trời bà sống ở cái nhà này, gọi là “nhà con trai”, hóa ra trong mắt con dâu, bà chỉ là một “bà” nào đó đến trông trẻ, ăn nhờ ở đậu.

    Bà lặng lẽ đặt điện thoại xuống, vào phòng đóng cửa, mở vali.

    Chiều hôm đó, khi anh Hải vừa đi làm về, bà đã đứng sẵn ở cửa, vali kéo bên cạnh.

    “Mẹ đi đâu vậy mẹ?” “Mẹ về quê.” “Ơ sao tự nhiên…” “Mẹ ở đây đủ rồi. Tám năm rồi còn gì.”

    Anh Hải hoảng, chị Hạnh chạy ra níu tay: “Mẹ giận gì nói con nghe, con sửa mà mẹ!” Bà Lan chỉ cười buồn: “Không có gì phải sửa. Mẹ chỉ muốn về với bố con thôi.”

    Anh Hải vội chuyển ngay 10 triệu đồng vào tài khoản bà: “Mẹ cầm mà tiêu, mẹ đừng buồn…”

    Bà không từ chối, cầm tiền, lên xe Grab ra ga Sài Gòn, mua vé tàu Bắc – Nam lúc 19g tối.

    Trên tàu, bà ngồi cạnh cửa sổ, nhìn ánh đèn thành phố lùi dần lại phía sau. Bà mở ví đếm lại tiền lương hưu còn sót lại – chỉ còn vài trăm nghìn lẻ. Tám năm trời tiền bà chảy vào nhà con trai như nước, còn lại chẳng bao nhiêu.

    Bà nhắn tin cho con trai một dòng cuối cùng:

    “Con ơi, mẹ không trách ai cả. Chỉ là mẹ tự nguyện. Nhưng mẹ mệt rồi. Mẹ về với bố đây. Đừng tìm mẹ làm gì.”

    Rồi bà tắt máy, ngả đầu vào thành ghế, nước mắt lăn dài.

    Trong danh bạ điện thoại của con dâu, bà mãi mãi chỉ là “Bà Lan”. Còn trong lòng bà, cái nhà ấy từ lâu đã không còn là nhà nữa rồi.

  • Cô g;ái 27t cưới ông lão 72t khiến cả làng xôn xao nói cô th;a;m t;i;ề;n, 3 tháng sau ông quadoi hé l;ộ bí mật rơi nước mắt.

    Cô g;ái 27t cưới ông lão 72t khiến cả làng xôn xao nói cô th;a;m t;i;ề;n, 3 tháng sau ông quadoi hé l;ộ bí mật rơi nước mắt.

    Cô g;ái 27t cưới ông lão 72t khiến cả làng xôn xao nói cô th;a;m t;i;ề;n, 3 tháng sau ông quadoi hé l;ộ bí mật rơi nước mắt…

    Hôm nay là ngày trọng đại của Lan, cô g;;á;;i vừa tròn 27t, xinh xắn, nết na. Thế nhưng, điều khiến dân làng bàn tán không ngớt lại chính là chú rể – cụ Ba, một ông lão đã bước sang tu;;ổ;i 73, lưng đã còng, tóc bạc trắng như cước.

    Từ sáng sớm, người này rỉ tai người kia, ánh mắt không giấu nổi sự tò mò và hoài nghi. “Con bé Lan dại dột hay sao mà lại đi lấy một ông già gần đất xa trời như thế?”, “Chắc chắn là có uẩn khúc gì đây!”, “Hay là nó tham tiền của ông Ba?”.

    Lan, trong tà áo dài đỏ thắm, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng vẫn không giấu nổi nét lo lắng. Cô nắm chặt bó hoa huệ trắng trong tay, cố gắng giữ nụ cười tươi tắn khi sánh bước bên cụ Ba. Cụ ông dù tuổi cao nhưng vẫn cố gắng thẳng lưng, đôi mắt hiền từ nhìn cô dâu trẻ với một ánh nhìn trìu mến đặc biệt.

    Thế nhưng, hạnh phúc ngắn chẳng tày gang. Chỉ vỏn vẹn ba tháng sau ngày cưới, cụ Ba đột ngột qu;;a đ;ờ;;i trong một buổi sáng bình yên

    Lan suy sụp, nước mắt lưng tròng lo liệu tang lễ cho ông. Sự ra đi của cụ Ba khiến cả làng không khỏi ngậm ngùi. Dù có những lời đồn đoán trước đó, nhưng ai cũng phải thừa nhận sự tận tâm của Lan trong những ngày cụ Ba còn sống…

    Sau tang lễ, khi mọi thứ đã ổn định, Lan quyết định công bố một bí mật mà cô và cụ Ba đã giữ kín. Cô tập hợp toàn bộ dân làng tại sân đình, nơi ngày xưa họ đã xôn xao về đám cưới của cô….

    Dưới bóng cây đa, dân làng lại tụ tập, vẫn cái không khí xôn xào hôm đám cưới, nhưng lần này pha chút áy náy. Họ chờ Lan khoe đất, khoe vàng, khoe “quả báo” ông Ba để lại.

    Lan bước ra, không mặc đồ tang nữa. Cô mặc chiếc áo bà ba màu nâu non, tay cầm một tập giấy dày cộp và một chiếc USB nhỏ.

    Cô mỉm cười nhẹ, nhưng nụ cười có chút gì sắc lạnh.

    “Các cô bác anh chị từng bảo tôi tham tiền, cưới ông Ba để chờ ngày ông chết. Hôm nay tôi xin kể cho hết, để mọi người khỏi phải đoán già đoán non nữa.”

    Lan bật chiếc tivi cũ mà làng hay dùng họp hành. Màn hình hiện lên một đoạn video quay bằng điện thoại: ông Ba tự cầm, giọng ông thều thào nhưng rất rõ:

    “Tôi là Ba Chợ Đệm, 72 tuổi. Tôi tự nguyện cưới Lan làm vợ. Không ai ép, không ai lừa. Tôi khỏe mạnh, tỉnh táo, giấy khám sức khỏe đầy đủ. Tôi cho tôi nói hết đã…

    Trong video, ông Ba kể: ông từng có một đời vợ và một đứa con trai duy nhất. Năm 1986, vợ chồng ông cãi nhau to, bà ấy bế con bỏ đi, sau đó gặp tai nạn giao thông chết cả hai mẹ con. Ông đau khổ, ông bỏ làng, lang bạt khắp nơi, làm thuê làm mướn, không dám yêu ai nữa.

    Cho đến năm ngoái, ông phát hiện mình bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Bác sĩ cho sống thêm tối đa sáu tháng.

    Ông về làng, mua lại mảnh đất nhỏ, xây căn nhà cấp bốn, sống lủi thủi chờ chết.

    Rồi ông gặp Lan.

    Lan không phải người lạ. Cô là cô nhi, lớn lên trong trại mồ côi cách làng 40 cây số. 25 tuổi đầu, cô làm nhân viên kế toán cho một công ty nhỏ, lương ba cọc ba đồng, nợ nần chồng chất vì mẹ nuôi vừa mất.

    Một hôm, Lan nhận được thư tay từ một luật sư: có một ông lão vô danh gửi vào quỹ từ thiện của trại mồ côi 500 triệu đồng, với điều kiện duy nhất là “giao tận tay cho cô bé tên Lan mà tôi từng gặp ở chợ năm ngoái, cô ấy hay mua hoa huệ trắng”.

    Lan tìm ra ông Ba.

    Ông nói thẳng: “Tôi sắp chết. Tôi không có người thân. Tôi muốn để lại hết tài sản cho cô, nhưng phải hợp pháp, phải danh chính ngôn thuận, không để ai tranh chấp được. Cách duy nhất là… cưới tôi.”

    Lan từ chối mấy lần. Ông Ba khóc: “Tôi không muốn chết trong cô đơn. Tôi chỉ muốn vài tháng cuối đời được nghe ai đó gọi mình là chồng, được nấu cơm cho người khác ăn, được thấy nhà có khói bếp. Cô thương tình làm phúc, giúp tôi đi…”

    Lan nhận lời. Không phải vì tiền, mà vì cô hiểu cái cảm giác không có ai bên cạnh lúc sắp chết hơn ai hết.

    Ba tháng sau ngày cưới, ông Ba ra đi thanh thản trong vòng tay Lan. Ông cười mãn nguyện: “Cảm ơn con… đã cho ba được làm chồng, được làm người có gia đình thêm một lần nữa.”

    Lan tắt video. Cô nhìn cả làng, giọng bình thản:

    “Tài sản ông để lại không phải vài mẫu ruộng như mọi người nghĩ. Ông dành cả đời đi làm thuê nước ngoài, gửi về hơn 8 tỷ đồng. Toàn bộ ông để lại cho quỹ trẻ mồ côi và trung tâm ung thư. Tôi chỉ giữ lại căn nhà nhỏ này và 200 triệu – đúng số tiền ông bảo ‘đủ để con gái ba lấy chồng tử tế sau này’.”

    Cô giơ xấp giấy lên:

    “Đây là di chúc công chứng, đây là biên bản hiến tặng. Không sót một đồng nào cho tôi cả. Tôi tham tiền thật, nhưng tham tiền để nuôi mấy trăm đứa trẻ mồ côi khác, chứ không phải cho riêng mình.”

    Dân làng im phăng phắc.

    Lan quay lưng bước về nhà, giọng nhẹ như gió:

    “Ông Ba không có con cháu, nhưng giờ ông có cả một đàn con mồ côi gọi ông là ba. Vậy là đủ rồi.”

    Dưới gốc đa, lần đầu tiên không ai dám xì xào nữa. Chỉ còn tiếng lá xào xạc, như tiếng ông Ba đang cười đâu đó trên cao.

  • ‘6 cây này nở hoa, dù không giàu cũng sẽ giàu’, là cây gì?

    ‘6 cây này nở hoa, dù không giàu cũng sẽ giàu’, là cây gì?

    Cây hạnh phúc

    Tên gọi đã nói lên tất cả: cây hạnh phúc tượng trưng cho tình cảm ấm êm, sự viên mãn trong gia đạo và niềm an nhiên trong cuộc sống. Thân cây mảnh, lá xanh thẫm, xếp đối xứng như đôi bàn tay chở che. Hoa của cây hạnh phúc không rực rỡ như hồng, như lan, nhưng lại mang vẻ đẹp dịu dàng, tinh khôi. Mỗi khi cây ra hoa — những chùm hoa nhỏ li ti màu xanh ngát, bền bỉ suốt cả tháng — đó được xem là điềm lành hiếm hoi, bởi loài cây này vốn ít khi trổ bông.

    Người xưa tin rằng, nhà nào có cây hạnh phúc nở hoa, thì trong nhà ấy sẽ có tin vui: gia đạo hòa thuận, con cái ngoan hiền, công việc hanh thông, cuộc sống sung túc. Bởi lẽ, cây không chỉ là vật trang trí mà còn là “điềm lành trời ban” – mang theo năng lượng tích cực, giúp cân bằng phong thủy và thu hút vận khí tốt.

      

    Cây tuế

    Cây tuế – hay còn gọi là cây sắt – vốn là biểu tượng cho sự trường thọ, kiên cường và bền vững. Từ xưa, người Việt đã có thói quen trồng tuế trước nhà hoặc cơ quan, vì tin rằng cây này có thể xua đuổi tà khí, trấn giữ bình an cho gia chủ. Trong dân gian còn lưu truyền câu nói: “Cây tuế ngàn năm mới nở một lần”, để nói về sự quý hiếm của khoảnh khắc cây trổ bông.

    Điều đặc biệt là hoa tuế có màu vàng nâu nhạt, mọc thành cụm lớn ở giữa thân, trông như những quả “trứng vàng” – biểu tượng cho sự thăng tiến, tài lộc và công danh rực rỡ. Nếu cây tuế trong nhà bạn bất ngờ nở hoa, đó thường được xem là dấu hiệu may mắn, báo rằng vận khí đang thăng hoa, công việc hanh thông, danh vọng rộng mở.

    Trúc may mắn

    Trúc may mắn vốn là loài cây được ưa chuộng nhờ dáng vẻ thanh thoát, xanh tươi quanh năm. Trong phong thủy, trúc tượng trưng cho bình an, vững chãi và thịnh vượng lâu dài. Dáng trúc thẳng tắp, dù gặp bão giông vẫn kiên cường vươn lên, tượng trưng cho ý chí con người vượt qua thử thách để đạt thành công.

    Điều thú vị là ít ai biết, nếu cây trúc may mắn trổ hoa, đó được xem như “tín hiệu trời ban” cho tài lộc đang đến gần. Trúc trồng thủy sinh gần như không nở hoa, nhưng nếu trồng trong đất, cây đủ tuổi có thể cao đến 2–3 mét và cho hoa màu be nhạt, thoang thoảng hương thơm nhẹ. Khi ấy, dân gian tin rằng sự nghiệp và tiền tài của gia chủ sẽ nở rộ, giống như những bông hoa trúc đang hé mở đón nắng.

    Cây kim tiền

    Cây kim tiền, hay còn gọi là cây phát tài kim phát, được xem là “biểu tượng của tiền tài và may mắn” trong giới phong thủy. Thân mập, lá bóng, xanh mướt quanh năm – cây thường được đặt trong phòng khách, văn phòng hoặc quầy thu ngân để thu hút vượng khí và tài lộc.

    Hiếm ai từng thấy cây kim tiền nở hoa, bởi cây chỉ ra hoa khi được chăm sóc kỹ lưỡng, môi trường đủ sáng và đất đủ ấm. Hoa của cây mọc từ gốc, hình dáng độc đáo, màu trắng ngà hoặc vàng nhạt. Theo quan niệm phong thủy, khi cây kim tiền nở hoa, đó là dấu hiệu “tiền vào như nước”, công việc thuận lợi, làm ăn gặp quý nhân phù trợ.

    Gia chủ có cây kim tiền nở hoa thường được cho là đang bước vào giai đoạn hưng thịnh, lộc lá đầy nhà, sức khỏe dồi dào và tinh thần phấn chấn.

    Cây phát tài

    Cái tên “phát tài” đã mang trong nó một lời chúc phúc. Loài cây này thường được đặt ở cửa hàng, văn phòng hoặc phòng khách để cầu may mắn, tài lộc và sức khỏe. Bình thường, cây chỉ xanh lá bóng mượt, ít khi trổ hoa. Nhưng nếu một ngày bạn thấy cây phát tài nở bông, đó là dấu hiệu của “cơn mưa lộc” đang đến gần.

    Hoa cây phát tài có mùi thơm dịu, dạng chuỗi dài, thường nở vào ban đêm và kéo dài nhiều ngày. Theo quan niệm phong thủy, đây là điềm báo may mắn: công việc khởi sắc, buôn bán phát đạt, gia đạo thêm ấm êm, sức khỏe dồi dào.

    Cây ngọc bích

    Cây ngọc bích – loài cây mọng nước nhỏ bé nhưng chứa đựng sức sống mạnh mẽ – là biểu tượng của sự thịnh vượng, kiên định và sung túc. Ở nhiều quốc gia, ngọc bích còn được gọi là “money plant” hay “cây tiền”.

    Thân và lá cây dày, tròn đầy, biểu trưng cho tài lộc và năng lượng dồi dào. Tuy dễ trồng, dễ nhân giống, nhưng để cây ngọc bích trưởng thành và nở hoa là điều vô cùng hiếm. Hoa ngọc bích nhỏ, màu trắng hoặc hồng nhạt, thường nở vào mùa đông – khi nhiều loài cây khác đã tàn úa.

    Bởi vậy, khi ngọc bích ra hoa, người ta tin rằng may mắn và tiền tài đang đến, gia chủ sẽ có bước tiến mới trong công việc, tài chính hoặc mối quan hệ.

    Những thông tin trên mang tính chất tham khảo, chiêm nghiệm. Tuy không có căn cứ khoa học tuyệt đối, nhưng đối với nhiều người, việc chăm sóc một chậu cây và chứng kiến nó ra hoa chính là niềm vui nhỏ bé — một sự đồng hành giữa con người và thiên nhiên, như lời nhắc nhở rằng hạnh phúc đôi khi bắt đầu từ những điều giản dị nhất.

  • ”Trước cửa nhà có tam xung thì mất người, mất cả tiền bạc”, vậy tam xung ở đây là gì?

    ”Trước cửa nhà có tam xung thì mất người, mất cả tiền bạc”, vậy tam xung ở đây là gì?

    Tam có nghĩa là ba, tam xung có nghĩa là 3 điều xung khắc. Ý nghĩa của cây nói này là: Nếu trước cửa nhà có ba điểm xung khắc thì mất người và của. Ba điểm xung đó là ba loại địa hình: đường cụt, đường thẳng và vách đá.

    Ông bà có câu: ”Trước cửa nhà có tam xung thì mất người, mất cả tiền bạc”, vậy tam xung ở đây là gì?

    1. Con đường cụt

    Con đường cụt đại diện cho sự kết thúc và ở đây là ám chỉ sự kêt thúc của sự nghiệp và tương lai. Trước cửa đối mặt với con đường cụt có thể khiến cho những thành viên trong gia đình gặp khó khăn trong sự nghiệp, tương lai đáng lo ngại, thậm chí là không có tương lai.

    2. Đường lao thẳng vào cửa nhà

    Trước nhà nếu như có một con đường lao thẳng tắp một mũi tên bắn thẳng vào nhà. Địa hình này được gọi là ”lộ xung sát”, tức là con đường chết trong bố cục nhà cổ đại và ảnh hưởng lớn đến người sinh sống ở trong nhà.

    Một tình huống thực tế như này, đó là khi cửa nhà bạn mở ra thì tạo thành trục đường chữ T, nơi các phương tiện giao thông qua lại cực kỳ nhiều thì lúc này việc ô nhiễm tiếng ồn là không thể tránh khỏi. Tiếng ồn sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt và nghỉ ngơi của cả gia đình. Sống trong môi trường ồn ào lâu ngày thì sẽ dẫn đến sự căng thẳng tinh thần, tăng huyết áp và các vấn đề về sức khỏe, như giảm thính lực, mất cân bằng thể trạng vì ảnh hưởng giấc ngủ.

    Trước cửa có con đường lao thẳng vào nhà còn gặp tình huống nếu chẳng may các phương tiện giao thông gặp tai nạn, thì chúng có thể lao thẳng vào nhà của bạn.

    Các bậc thầy phong thủy cho rằng nếu có con đường thẳng vào cửa nhà sẽ hình thành một luồng khí thông thẳng vào trong nhà. Luồng khí nào cực kỳ mạnh, cực kỳ nhanh. Như vậy, gia đạo và sự nghiệp của gia đình hay bị chặn ngang nên các thành viên trong nhà sẽ gặp nhiều thăng trầm.

    Cửa chính là nơi hút gió quan trọng nhất của toàn bộ ngôi nhà và là nơi thu tài lộc, nếu đường đi thẳng vào nhà thì luồng khí hỗn loạn cũng theo đó đi vào. Người xưa nói luồng khí này sẽ cuốn trôi đi của cải ở trong nhà.

    3. Vách núi

    Vách núi là địa hình cực kỳ nguy hiểm, bất ổn. Thường thì người ta không bao giờ dựng nhà ở nơi này. Việc bạn sinh sống ở vùng núi và dựng nhà quay sát mặt vào vùng núi dễ dẫn đến những rủi ro lớn.

    Mặc dù cách bố trí nhà cửa người xưa ẩn chứa nhiều huyền bí. Nhưng những câu nói này vẫn có ích cho chúng ta thời nay.

    Muốn tránh khỏi tam xung thì bạn cần duy trì môi trường gia đình hài hòa và dễ chịu để có được sức khỏe tốt nhất, tinh thần và may mắn của các thành viên trong gia đình. Thế nên khi chọn nơi sinh sống hãy tránh nơi trực tiếp với những địa hình đã nói trên để đảm bảo gia đình thịnh vượng

  • Lịch nghỉ Tết Dương lịch và Âm lịch 2026 cho học sinh cả nước

    Lịch nghỉ Tết Dương lịch và Âm lịch 2026 cho học sinh cả nước

    Lịch nghỉ Tết Dương lịch 2026 học sinh cả nước: nghỉ 1 ngày (1/1 rơi thứ Năm). Lịch nghỉ Tết Âm lịch 2026 chưa công bố, sẽ cập nhật khi có thông báo chính thức.

    Báo Lâm Đồng ngày 27/11/2025 đưa tin: “Lịch nghỉ Tết Dương lịch và Âm lịch 2026 cho học sinh cả nước”, cho biết nội dung cụ thể như sau:

    Lịch nghỉ Tết Dương lịch và Âm lịch 2026 cho học sinh cả nước

    Theo quy định của Bộ luật Lao động, người lao động hằng năm được nghỉ tổng cộng 11 ngày lễ, Tết và vẫn hưởng nguyên lương. Cụ thể gồm: 1 ngày nghỉ Tết Dương lịch (01/01 dương lịch); 5 ngày nghỉ Tết Nguyên đán; 1 ngày nghỉ dịp 30/4; 1 ngày nghỉ Quốc tế Lao động 1/5; 2 ngày nghỉ lễ Quốc khánh (02/9 và thêm 1 ngày liền kề trước hoặc sau đó); cùng 1 ngày nghỉ Giỗ Tổ Hùng Vương (10/3 âm lịch).

    Ảnh minh họa

    Lịch nghỉ chính thức từng năm do Thủ tướng Chính phủ ban hành. Các cơ sở giáo dục sau đó sẽ căn cứ vào quyết định này để thông báo thời gian nghỉ cụ thể cho học sinh và giáo viên, bao gồm các ngày lễ như Tết Dương lịch, Tết Âm lịch, Giỗ Tổ, 30/4, 1/5 và Quốc khánh 2/9.

    Trong năm 2026, ngày 1/1 rơi vào thứ Năm, vì vậy người lao động, cán bộ và công chức được nghỉ 1 ngày theo quy định cho Tết Dương lịch.

    Căn cứ Bộ luật Lao động 2019 cùng hướng dẫn của Chính phủ về lịch nghỉ lễ trong ngành giáo dục, giáo viên và học sinh cũng được nghỉ 1 ngày vào dịp Tết Dương lịch năm nay.

    Chi tiết lịch nghỉ Tết Dương lịch và Âm lịch 2026 cho học sinh cả nước

    Hiện tại, lịch nghỉ Tết Dương lịch và Tết Âm lịch năm 2026 dành cho học sinh trên toàn quốc vẫn chưa được các cơ quan chức năng ban hành cụ thể. Vì vậy, Báo Lâm Đồng sẽ tiếp tục theo dõi và cập nhật chi tiết ngay khi có thông báo chính thức.

    Trước đó, chuyên trang Góc nhìn Pháp lý đăng bài: “Chính thức lịch nghỉ Tết Dương lịch 2026, Tết Nguyên đán Bính Ngọ, toàn thể người lao động và CBCCVC được nghỉ bao nhiêu ngày?”, cho biết Bộ Nội vụ vừa ban hành thông báo về lịch nghỉ tết Âm lịch, nghỉ lễ Quốc khánh năm 2026 để các cơ quan hành chính, sự nghiệp, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị – xã hội, doanh nghiệp và những người sử dụng lao động khác thực hiện.

    Chính thức lịch nghỉ Tết Dương lịch 2026

    Theo quy định tại Điều 11 Luật Cán bộ, công chức 2025 như sau:

    Quyền của cán bộ, công chức về nghỉ ngơi và các quyền khác

    1. Cán bộ, công chức được nghỉ hằng năm, nghỉ lễ, tết, nghỉ việc riêng, nghỉ không hưởng lương theo quy định của pháp luật về lao động. Trường hợp do yêu cầu nhiệm vụ, cán bộ, công chức không sử dụng hoặc sử dụng không hết số ngày nghỉ hằng năm thì ngoài tiền lương còn được thanh toán thêm một khoản tiền bằng tiền lương cho những ngày không nghỉ.

    2. Cán bộ, công chức được bảo đảm quyền học tập, nghiên cứu khoa học, tham gia các hoạt động kinh tế, xã hội, trừ các hoạt động quy định tại khoản 6 Điều 14 của Luật này; được hưởng chính sách ưu đãi về nhà ở, chế độ bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế và chế độ khác theo quy định của pháp luật; trường hợp bị thương hoặc hy sinh trong khi thi hành công vụ thì được xem xét hưởng chế độ, chính sách như thương binh hoặc được xem xét để công nhận là liệt sĩ.

    Đồng thời, tại Điều 13 Luật Viên chức 2010 quy định:

    Quyền của viên chức về nghỉ ngơi

    1. Được nghỉ hàng năm, nghỉ lễ, nghỉ việc riêng theo quy định của pháp luật về lao động. Do yêu cầu công việc, viên chức không sử dụng hoặc sử dụng không hết số ngày nghỉ hàng năm thì được thanh toán một khoản tiền cho những ngày không nghỉ.

    2. Viên chức làm việc ở miền núi, biên giới, hải đảo, vùng sâu, vùng xa hoặc trường hợp đặc biệt khác, nếu có yêu cầu, được gộp số ngày nghỉ phép của 02 năm để nghỉ một lần; nếu gộp số ngày nghỉ phép của 03 năm để nghỉ một lần thì phải được sự đồng ý của người đứng đầu đơn vị sự nghiệp công lập.

    3. Đối với lĩnh vực sự nghiệp đặc thù, viên chức được nghỉ việc và hưởng lương theo quy định của pháp luật.

    4. Được nghỉ không hưởng lương trong trường hợp có lý do chính đáng và được sự đồng ý của người đứng đầu đơn vị sự nghiệp công lập.

    Theo đó, cán bộ công chức viên chức được nghỉ hằng năm, nghỉ lễ tết, nghỉ việc riêng, nghỉ không hưởng lương theo quy định của pháp luật về lao động.

    Dẫn chiếu đến Điều 112 Bộ luật Lao động 2019 như sau:

    Nghỉ lễ, tết

    1. Người lao động được nghỉ làm việc, hưởng nguyên lương trong những ngày lễ, tết sau đây:

    a) Tết Dương lịch: 01 ngày (ngày 01 tháng 01 dương lịch);

    b) Tết Âm lịch: 05 ngày;

    c) Ngày Chiến thắng: 01 ngày (ngày 30 tháng 4 dương lịch);

    d) Ngày Quốc tế lao động: 01 ngày (ngày 01 tháng 5 dương lịch);

    đ) Quốc khánh: 02 ngày (ngày 02 tháng 9 dương lịch và 01 ngày liền kề trước hoặc sau);

    e) Ngày Giỗ Tổ Hùng Vương: 01 ngày (ngày 10 tháng 3 âm lịch).

    2. Lao động là người nước ngoài làm việc tại Việt Nam ngoài các ngày nghỉ theo quy định tại khoản 1 Điều này còn được nghỉ thêm 01 ngày Tết cổ truyền dân tộc và 01 ngày Quốc khánh của nước họ.

    3. Hằng năm, căn cứ vào điều kiện thực tế, Thủ tướng Chính phủ quyết định cụ thể ngày nghỉ quy định tại điểm b và điểm đ khoản 1 Điều này.

    Theo đó, NLĐ sẽ được nghỉ Tết Dương lịch 1 ngày (01/01/2026) và không được nghỉ bù nếu ngày nghỉ hằng tuần không rơi vào ngày nghỉ Tết Dương lịch 2026.

    Trường hợp ngày nghỉ hằng tuần của NLĐ rơi vào thứ năm (trùng với ngày Tết Dương lịch) thì NLĐ sẽ được nghỉ bù theo quy định tại khoản 3 Điều 111 Bộ luật Lao động 2019. Tùy vào lịch nghỉ hằng tuần của người lao động sẽ có phương án nghỉ, cụ thể:

    + Nếu ngày hàng tuần của NLĐ bao gồm cả 2 ngày thứ bảy và Chủ Nhật thì người lao động có thể hoán đổi ngày làm việc thứ 6 (2/1/2026) sang làm việc vào ngày thứ bảy (27/12/2025) hoặc sang ngày thứ bảy (10/1/2026). Do đó, người lao động sẽ được nghỉ liên tục 4 ngày từ thứ 5 (ngày 1/1/2026) đến Chủ Nhật (ngày 4/1/2026).

    Việc thay đổi lịch nghỉ cụ thể có thể hoán đổi tùy theo quyết định của người sử dụng lao động nhưng người lao động vẫn sẽ được nghỉ 1 ngày 1/1/2026 theo quy định.

    Như vậy, cán bộ, công chức, viên chức và người lao động được nghỉ Tết Dương lịch 2026 là 1 ngày, cụ thể vào ngày 1 tháng 1 năm 2026 (Thứ Năm) mà không được nghỉ bù nếu Thứ năm không rơi vào ngày nghỉ hằng tuần của cán bộ công chức viên chức và người lao động.

    17-9-tpo-nghi-tet-4981-1764124116.jpg

    Bộ Nội vụ thông báo lịch nghỉ Tết Âm lịch và nghỉ lễ Quốc khánh năm 2026

    Bộ Nội vụ vừa ban hành thông báo về lịch nghỉ tết Âm lịch, nghỉ lễ Quốc khánh năm 2026 để các cơ quan hành chính, sự nghiệp, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị – xã hội, doanh nghiệp và những người sử dụng lao động khác thực hiện.

    Cụ thể, cán bộ, công chức, viên chức và người lao động của các cơ quan hành chính, sự nghiệp, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị – xã hội (sau đây gọi tắt là công chức, viên chức) được nghỉ tết Âm lịch năm 2026 như sau: Nghỉ 05 ngày theo quy định gồm 01 ngày trước Tết và 04 ngày sau Tết từ thứ Hai 16/02/2026 Dương lịch (tức ngày 29 tháng Chạp năm Ất Tỵ) đến hết thứ Sáu ngày 20/02/2026 Dương lịch (tức ngày mùng 4 tháng Giêng năm Bính Ngọ).

    Công chức, viên chức được nghỉ dịp lễ Quốc khánh năm 2026 như sau: Nghỉ 02 ngày theo quy định gồm ngày 02/9/2026 Dương lịch và 01 ngày liền kề trước là ngày 01/9/2026 Dương lịch .

    Hoán đổi từ ngày làm việc thứ Hai ngày 31/8/2026 Dương lịch sang ngày nghỉ hằng tuần thứ Bảy ngày 22/8/2026 Dương lịch (nghỉ thứ Hai ngày 31/8/2026 và làm bù vào ngày thứ Bảy ngày 22/8/2026).

  • Bắt Hồ Thị Quỳnh Như

    Bắt Hồ Thị Quỳnh Như

    Phòng Cảnh sát thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp Công an tỉnh Cà Mau cho biết, đơn vị vừa bắt giữ thành công đối tượng Hồ Thị Quỳnh Như, sinh năm 1999, bị Cơ quan thi hành án hình sự Công an tỉnh Bạc Liêu (cũ) ra quyết định truy nã về tội “Tàng trữ trái phép chất ma túy”.

    Đối tượng Hồ Thị Quỳnh Như

    Theo hồ sơ của cơ quan Công an, do có hành vi tàng trữ trái phép chất ma túy, Hồ Thị Quỳnh Như bị Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an thành phố Bạc Liêu, tỉnh Bạc Liêu (cũ) khởi tố bị can về tội “Tàng trữ trái phép chất ma túy” theo quy định tại khoản 1, Điều 249 Bộ Luật hình sự.

    Ngày 15/3/2021, Tòa án nhân dân thành phố Bạc Liêu, tỉnh Bạc Liêu (cũ) mở phiên tòa sơ thẩm và tuyên phạt Hồ Thị Quỳnh Như 01 năm tù về tội “Tàng trữ trái phép chất ma túy” và ủy thác cho Tòa án nhân dân huyện Vĩnh Lợi ra quyết định thi hành án hình sự đối với người bị kết án Hồ Thị Quỳnh Như.

    Ngày 04/5/2021, Tòa án nhân dân huyện Vĩnh Lợi ra quyết định thi hành án đối với Hồ Thị Quỳnh Như, người đang được tại ngoại; sau đó, đến ngày 11/5/2021, Tòa án nhân dân huyện Vĩnh Lợi quyết định cho Như được hoãn chấp hành án phạt tù với lý do nuôi con dưới 36 tháng tuổi. Hết thời hạn hoãn, Hồ Thị Quỳnh Như đã không chấp hành mà bỏ trốn khỏi nơi cư trú.

    Theo yêu cầu của Cơ quan thi hành án hình sự Công an huyện Vĩnh Lợi, Cơ quan thi hành án hình sự Công an tỉnh Bạc Liêu (nay là tỉnh Cà Mau) đã ra quyết định truy nã đối với Hồ Thị Quỳnh Như và triển khai các biện pháp truy bắt.

    Ngày 25/11/2025, Tổ công tác Phòng Cảnh sát thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp Công an tỉnh Cà Mau đã phát hiện và bắt giữ được đối tượng khi đang lẫn trốn tại xã An Phước, tỉnh Đồng Nai.

    Hiện cơ quan chức năng đang tiến hành các thủ tục để đưa đối tượng Hồ Thị Quỳnh Như đi chấp hành án theo quy định của pháp luật.